Cúi đầu từ tạ
cuộc tình
Ngày nao mộng
đẹp duyên mình đẹp đôi
Giờ đây nửa
mãnh tình côi
Em đi đi mãi
chim trời lẻ loi
Có còn gì nữa
trong tôi
Còn chăng dư vị
bờ môi nhạt nhòa
Đời tôi một
kiếp phong ba
Thôi đành chấp
nhận người ta quên mình
Vẫy tay từ tạ
cuộc tình
Tiễn người
phương đó để mình quạnh hiu
TÔN
KÍNH THIÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.