Ngồi dưới cội lão mai già bao
tuổi!
Nghĩ sự đời tay dao nắm được
chuôi,
Tinh tú trên cao đang mĩm
miệng cười ruồi,
Đâu có dễ hỡi người con trần
thế.
Bao bể dâu, khi lộn đầu, khi
chân đế
Sấp, ngữa rồi, nghiêng ngã;
ngã nghiêng.
Lò luyện vô thường đốt cháy
sạch oan khiên
Thôi đừng tiếc...đi xa miền tục
lụy.
TÔN KÍNH THIÊN
tinlanhvaxahoi@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.