Một trong những điều con người cho rằng
quan trọng đó là lối sống đạo đức, cái gì phi đạo đức là khó được chấp nhận.
Để được
“ông bà ban phước và phù hộ con cháu tai qua nạn khỏi!”. Nếu thế, thì có sự
khiếm khuyết, đây là một sự bất nhân vô hình của thế giới siêu hình tác động
vào cuộc sống của thế giới hữu hình, họ tiếp tay làm cho đạo đức càng suy đồi
hơn nữa. Ví dụ: Con cháu làm điều tội lỗi, phạm vào luật pháp nhà nước, bị tù
tội.v.v... thế là hương, hoa, trà, quả, cơm, canh cúng vái. Những linh hồn ông
bà cha mẹ, vì thương con cháu nên phù hộ chúng, cho thoát nạn, ... Đây là việc
làm phi đạo đức.
Còn nữa
việc linh hồn người chết làm hao tốn tiền bạc, của người sống. Trong khi những
linh hồn này không làm ra vật chất, mà đòi hỏi vật chất thế gian: Nào trà nước,
giấy tiền vàng mã, quần áo, nhà cửa, xe cộ, tivi, tủ lạnh (dán bằng giấy có cái
lên đến vài triệu đồng, rồi chỉ để đốt)...
Đó có
phải thế giới linh hồn là một thế giới phi đạo đức không? Trong Thiên Chúa cho
biết rằng, loài người chỉ có một kiếp đời này để sống, và ai cũng phải chết một
lần, linh hồn người chết sẽ ở nơi gọi là ba-ra-đi và nơi nào đó theo ý của
Thiên Chúa. Linh hồn người chết không giáng họa hay ban phước được, nhưng hiện
nay người ta lại ít quan tâm đến đạo đức của Đức Chúa Trời họ hay làm theo ý
mình thích.
NGỌC HUỆ
- DIỆP LỤC TỐ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.